Truy Tìm Người Hùng . Морган Райс
một phía dành cho cha cậu, phía còn lại dành cho ba người anh trai; và điểm khác biệt nhất là cái chuồng gà nơi phía sau nhà, là nơi ngủ của Thor bé nhỏ. Lúc đầu cậu cũng được ngủ chung với các anh, nhưng rồi họ lớn dần lên, trở nên ti tiện và độc quyền hơn, đồng nghĩa với việc căn phòng trở lên chật chội hơn và Thor chẳng còn chỗ ngủ ở trong phòng nữa. Thor cảm thấy bị tổn thương, nhưng giờ đây cậu lại thích thú với chốn riêng tư của mình, cảm thấy thoải mái vì tránh xa được bọn họ. Cái chuồng gà như một sự khẳng định rằng trong ngôi nhà này chỉ toàn sự đầy ải dành cho cậu, điều mà vốn dĩ cậu hiểu rất rõ.
Thor chạy đến trước nhà rồi lao nhanh vào trong.
“Cha!” cậu hét lên, hơi thở hổn hển “Silver! Họ đang đến!”
Cha và ba người anh, với những trang phục bảnh bao nhất, đang lúi húi bên bàn ăn sáng. Khi nghe thấy vậy, họ bật dậy, chạy ra khỏi nhà, rồi lao ra đường như một mũi tên, huých vào vai cậu khi chạy qua chỗ cậu.
Thor chạy theo họ ra ngoài, tất cả đứng đó hướng về phía chân trời.
“Tao chẳng thấy ai cả,” Darke, thằng anh cả với bờ vai rộng và mái tóc được tỉa tót ngắn giống hệt hai đứa em, đáp lại với giọng trầm trầm, cặp mắt nâu và đôi môi mỏng chễ xuống diễu cợt, nó tỏ vẻ khó chịu với Thor, như thường lệ.
“Tao cũng chả thấy gì cả,” tiếng thằng Dross, thằng thứ hai kế sau Drake, vang lên, nó lúc nào cũng vậy, luôn hùa theo thằng cả.
“Họ đang đến!” Thor cãi lại. “Tôi thề đấy!”
Cha cậu quay về phía cậu, bóp chặt vai cậu.
“Làm sao mà mày biết được?” ông ta vặn vẹo.
“Con đã nhìn thấy họ.”
“Nhìn thấy như thế nào? Nhìn từ đâu?”
Thor lưỡng lự; cha cậu dĩ nhiên là biết, nơi duy nhất cậu có thể phát hiện ra đoàn quân của Nhà vua là từ đỉnh gò, Thor ngập ngừng không biết trả lời ra sao.
“Con…đã leo lên đỉnh gò—”
“Cùng đàn gia súc ư? Mày thừa biết là không được chăn thả chúng quá xa mà.”
“Nhưng hôm nay khác. Con phải quan sát họ.”
Cha cậu quắc mắt nhìn xuống
“Cút vào nhà ngay tức khắc và lấy những thanh kiếm của các anh mày ra lau chùi cho sáng bóng, chúng phải trông thật sắc bén trước khi quân của Nhà vua đến.”
Sau khi nói xong, ông ta quay lại cùng với mấy người anh đang đứng ngoài đường ngóng chờ.
“Các anh nghĩ họ sẽ chọn chúng ta chứ?” thằng anh hơn Thor ba tuổi, nhỏ nhất trong số ba thằng lên tiếng hỏi.
“Họ thật là ngu ngốc nếu không chọn,” người cha nói. “Năm nay họ đang thiếu người—rất thiếu, nếu không họ chả bao giờ thèm đi tuyển đâu. Ðứng thẳng người lên, ba đứa mày, nghếch cằm lên và ưỡn ngực ra. Ðừng dại dột nhìn trực diện vào mắt họ, nhưng cũng đừng nhìn đi chỗ khác. Hãy thể hiện mình luôn mạnh mẽ và tự tin. Nếu muốn trở thành người của Legion, chúng mày hãy coi như mình đã là những chiến binh thực thụ ở trong đội quân đó rồi.”
“Rõ, thưa Cha,” ba thằng anh đồng thanh, tập hợp vào vị trí.
Nói rồi ông quay lại và trừng mắt nhìn Thor.
“Mày còn làm gì ở đó?” ông ta gắt lên. “Biến vào trong!”
Thor đứng đó, cõi lòng tan nát. Cậu không muốn vâng lời cha chút nào, nhưng đó là mệnh lệnh, trái tim cậu rộn ràng khi nghe ông nói chuyện cùng mấy người anh, thế rồi cậu quyết định tốt nhất là nên vâng lời, đi lấy những thanh kiếm và mang đến chỗ cha mình, việc bất tuân sẽ chẳng có ích lợi gì.
Thor chạy vào nhà, đi ra phía sau và tới kho cất giữ binh khí. Ðập vào mắt cậu là những cây kiếm của ba người anh, tất cả đều tuyệt đẹp với chuôi kiếm được nạm bằng loại bạc tốt nhất, đây là những món quà quý giá mà cha cậu đã cực nhọc trong nhiều năm. Cậu ôm lấy cả ba thanh kiếm, rồi chạy quay lại nhà trên, thấy ngạc nhiên về trọng lượng của chúng.
Cậu chạy thục mạng đến chỗ các anh trai, đưa cho mỗi người một thanh kiếm, sau đó quay trở lại trước mặt người cha
“Cái quỷ gì thế này, tao chẳng thấy thanh kiếm bóng lên chút nào?” thằng Drake lên tiếng
Người cha quay lại tỏ thái độ không hài lòng, nhưng trước khi ông kịp nói, Thor đã lên tiếng.
“Cha, xin cha. Con cần nói chuyện!”
“Tao đã bảo mày lau kiếm cơ mà-”
“Con năn nỉ đấy, Cha!”
Cha cậu quay lại trừng mắt, định nạt nộ. Nhưng chắc do thấy sự nghiêm trọng trên nét mặt Thor, cuối cùng, ông nói, “Gì đây?”
“Con muốn được tham gia. Cùng với các anh. Con muốn gia nhập Legion.”
Tiếng mấy thằng anh cười rú lên từ phía sau, khiến cậu đỏ bừng mặt.
Nhưng cha cậu thì không cười; trái lại, mặt ông cau có tợn.
“Mày muốn vậy ư?” ông hỏi lại.
Thor gật đầu đáp, vẻ mặt đầy quyết tâm.
“Con mười bốn tuổi rồi. Con đủ điều kiện.”
“Ðược tuyển chọn khi mười bốn tuổi,” thằng cả Brake tỏ vẻ giễu cợt, nói với qua “Nếu họ chọn mày, mày sẽ là thằng oắt trẻ nhất đấy. Mày có nghĩ là họ sẽ chọn mày hơn là một chiến binh như tao, hơn mày tận năm tuổi không?”
“Mày thật không biết điều,” thằng Durs hùa theo. “Mày lúc nào cũng cứng đầu.”
Thor quay lại phía chúng, nói.” Tôi không hỏi các anh,”
Cậu